Thứ Ba, 9 tháng 1, 2007

Nhật ký từ 1 - 4 tháng

Hi. Mình là Nguyễn Ngọc Nam Phương.
Hôm nay mình gần tròn 5 ….tháng tuổi. Mình sinh ngày 03/03/2006.
Sở thích của mình là bú sữa và nghe nhạc không lời. Bật mí nhé: Ba Mẹ đã cho mình nghe nhạc từ lúc mình còn nằm trong bụng Mẹ cơ, dù trong bụng Mẹ nghe không rõ nhưng mình rất thích những giai điệu du dương của những bản nhạc.

Hiện tại mình đang sống với Ông Bà Ngoại ở Trà Vinh. Ba Mẹ mình vì tìm không có người trông mình cho nên mới chuyển mình từ Tp HCM về Trà Vinh, chứ thực sự Ba Mẹ mình không muốn như vậy.

Sau đây mình xin giới thiệu với các bạn một số kỷ niệm mà Ba Mẹ và người thân của mình đã nói về mình nhé:

1. Lúc mình mới 1 tháng, mình hay khóc nhè vào buổi tối, làm Ba Mẹ mình mất ngủ, nên ai cũng xuống kí hết. Mình lại hay đái dầm nữa, một ngày Ngoại phải giặt không biết bao nhiêu là tả. Bà Ngoại từ Trà Vinh lên chăm mình phụ với Mẹ đến khi mình tròn một tháng mới quay về. Hôm Ngoại về, vì nhớ mình nên Ngoại khóc thấy thương gì đâu.
Lúc này mình lại thích nghe cải lương nữa chứ, Ba mình hay hát cải lương cho mình nghe để ru mình ngủ. Các Cậu Tư và Cậu Út cũng học mấy bài cải lương để dành hát cho mình nghe để ngủ.

Đây là bức ảnh chụp mình lúc một tháng tuổi nè, nhìn có xinh gái không?
Không biết lúc đó sao nhìn da mình đỏ quá vậy không biết? Mình đang mỉm cười với Chú chụp hình đó.



2. Lúc mình 2 tháng, Ba Mẹ mình đã tính kế hoạch tìm người trông mình để đi làm, nhưng tìm mãi không ra. Lần đó, có bà Chi hàng xóm qua chơi, nói với mình là tội quá, mai mốt Mẹ bỏ ở nhà để đi làm rồi, tự dưng mình đang đùa giỡn bỗng xụ mặt xuống và mếu máo khóc. Ba Mẹ nói là hai người hơi ngạc nhiên vì mới có tí xíu mà đã “nghe” được rồi sao?

Đây là tấm hình mình chụp lúc hai tháng nè, trông cũng thuỳ mị chứ bộ:




Mình khó tính lắm nghe, không đồng ý việc gì là hét lên chứ không thèm khóc nhè đâu. Lớn rồi, đâu phải còn nhỏ nhít như lúc 1 tháng tuổi đâu mà khóc nhè chứ? Đi chích ngừa mình cũng không sợ nữa, mấy bạn chung quanh nhìn thấy kim đã khóc thét lên, còn mình khi Bác sỹ chích vào tay, mình bị giật mình vì đau nên khóc ré lên một cái rồi nín, không có ầm ỉ như mọi người.


3. Lúc mình ba tháng tuổi, mình hay cười lắm, ai nhìn và chọc mình chút xíu là mình cười với người đó liền. Mấy hôm nay Ngoại từ Trà Vinh lại lên chăm mình. Bà Ngoại mình chiều chuộng mình lắm. Ba Mẹ lại tìm gần hơn 10 người mà vẫn không ai chịu lại chăm sóc mình hết (bộ mình hung dữ lắm hay sao ấy mà?). Một số người cũng muốn lại chăm mình, nhưng Ba Mẹ lại không đồng ý. Lý do thì có nhiều, nhưng chủ yếu là sợ chăm mình không chu đáo. Thời gian này có Bà Năm lại chăm sóc mình, nhưng vì Ngoại kỹ tính nên có hơi “rầy” bà Năm khi bà Năm làm Ngoại không vừa ý, nên bà Năm không qua trông mình nữa.
Đây là tấm hình lúc mình 3 tháng tuổi. Tóc mình tự dưng rụng một bên trông buồn cuời quá. Ai cũng nói mình giống con trai hết. Hi hii…





4. Lúc mình 4 tháng, Mẹ bắt đầu đi làm. Hôm đầu Mẹ có về giữa trưa để thăm mình. Mình cũng không phản ứng gì. Nhưng hôm sau thì Mẹ đi biệt, đến tối mới về và ôm mình để hôn. Mình giận Mẹ bỏ mình đi cả ngày nên đẩy Mẹ ra, không cho Mẹ ẳm và hôn, Ba mình ẳm mình thì được. Sau đó mình khóc, làm Mẹ mình cũng khóc luôn.
Mấy hôm nay bà Ngoại chăm sóc mình cả ngày, Mẹ thì đi làm suốt nên mình mến bà Ngoại hơn. Cho nên khi bà Ngoại đề nghị với Mẹ cho mình về dưới Trà Vinh thì mình không có phản ứng gì. Mình đã bỏ bú Mẹ để chuyển sang bú bình từ lúc gần 3 tháng tuổi, nên về ở với Ngoại thì cũng không lo việc ghiền vú Mẹ. Ba Mẹ không còn lựa chọn nào khác nên đành nén ruột cho mình về quê.

Đây là tấm hình chụp lúc mình 4 tháng nè, thấy mình vui vẻ không? Lúc này mình đã ở Trà Vinh rồi. Thấy cảnh ở quê mình có đẹp không? Thoáng mát, trong lành, rộng rãi nữa.

Không có nhận xét nào: