Thứ Năm, 25 tháng 1, 2007

Khi mình 10 tháng tuổi

25/01/2007

Tuần rồi Nam Phương lại đeo quíu lấy ba Tâm khi ba mẹ chuẩn bị đi nữa đó. Nam Phương đã biết chuyện rồi đó nghe, ba mẹ đừng bỏ Nam Phương dưới quê nữa, mau tìm người trông Nam Phương đi.

17/01/2007

Tuần vừa rồi, ba mẹ có về thăm mình. Khi nghe tiếng động, mình thức dậy chong ngóc ngồi lên ngó ngơ ngác, thấy ba, mình hơi mếu.

Ba mẹ nói mình quậy quá trời, suốt ngày đòi bò dưới đất không hà. Sáng nào ông Ngoại cũng lau nền nhà thật kỹ để mình bò vòng vòng chơi.

Kỹ như thế mà vẫn xảy ra “sự cố”:

Mình có thói quen là nhìn thấy một cái gì đó nhỏ xíu cũng lấy tay sờ thử, thậm chí nếu thấy cái nào “OK” còn bỏ vào miệng nhai nhóp nhép chơi. Lần đó ba Tâm trông mình, mình “địa” thấy một miếng gì đó ở đằng kia nên bò lại, nhanh tay lượm lấy rồi bỏ vào miệng nhai nhóp nhép nhóp nhép, ba Tâm hết hồn gọi mẹ Linh lại để cố moi miếng đó ra. Nhưng đâu có dễ moi ra đâu, vì nó đã nằm gọn trong miệng mình rồi mà, mình ư e la lên và đâu có chịu. Mẹ Linh nghĩ ra một cách chọc cho mình cười để mình hé miệng ra và xem đó là cái gì, cũng không được, bèn lấy một miếng cam (món mà mình khoái) ra “dụ khị” mình, lúc đó mình mới há miệng và mẹ Linh lấy ra khỏi miệng mình một miếng gì đó nhỏ xíu, cả nhà đoán mãi mà không biết là cái gì. Hình như là cái xơ của một miếng vỏ múi cam hay gì đó. Tuổi này bạn nào cũng vậy ấy chứ, thích tìm tòi khám phá mà?

Chiều, khi ba mẹ đi mình đeo quíu lấy ba, không chịu cho bà ngoại ẳm. Cả nhà mình nói ngọt là tuần sau sẽ về, mình mới chịu buông ba ra. Ba mẹ đi rồi chắc nhớ mình lắm đây!


06/01/2007

Hôm nay chỉ có mỗi một mình baTâm về Trà Vinh thôi, mẹ Linh phải theo Sếp đi công tác Cần Thơ (Cty thật lạ, đi công tác hoặc họp hành toàn lựa chủ nhật và ngày nghỉ Lễ (!)).

Mấy hôm nay mình ăn được lại rồi (chắc qua giai đoạn mọc răng đầu tiên), một ngày ăn 3.5 chén nhỏ, uống nhiều sữa hơn – gần 800ml. Hi vọng tuần này sẽ tăng thêm 200g nữa cho ba mẹ mừng.



02/01/2007
Vui quá, vui quá! Tuần rồi dịp tết dương lịch nên cả nhà Trà Vinh tập hợp về đông đủ, để mình tính xem mấy người nhé: Ông cố, ông ngoại, bà ngoại, ba Tâm, mẹ Linh, cậu Khương, mợ Hoà, Cậu Thịnh, dì Hân, cậu Hội, mình và em Bo. Tổng cộng 12 người lận.

Ba mẹ kể là hôm đó ba mẹ đi đám cưới ở Gò Công – Tiền Giang, vòng qua Bến Tre, sau đó đi về Trà Vinh trong ngày. Tội nghiệp bà nhà Nội, vì Ba Tâm ghé chút xíu cái là đi liền hà. Chắc bà nội buồn nhưng không trách đâu.

Em Bo mập ú nu hà, trắng tươi thấy muốn nựng lắm. Mình mà ngồi gần em Bo thì thấy mình nhỏ xíu và lại đen hơn nữa chứ. Nước da mình “mặn mòi” mà. Em Bin không có về vì xe cậu Ba chở không hết.

Lần này ông Cố không được khoẻ, ăn uống co chút xíu hà. Mong ông cố mau hết bịnh để cả nhà đỡ lo lắng.

Thứ Năm tuần này là ông Ngoại qua nhà Nội để đám giỗ ông cố bên nội. Ba Tâm và Mẹ Linh không về được vì là ngày giữa tuần.

Không có nhận xét nào: